Vở kịch “Chạy đến ngày hôm qua” do sân khấu Hoàng Thái Thanh dàn dựng đã mang đến một câu chuyện tình yêu đương đại đầy trăn trở và phức tạp. Tác phẩm này đưa khán giả vào hành trình tìm kiếm hạnh phúc và khát vọng của những người trẻ trong nhịp sống hiện đại chóng mặt. Mở đầu bằng không khí vui vẻ của lễ cưới giữa Tú Quỳnh, một ca sĩ trẻ đầy triển vọng, và Minh, một bác sĩ tận tâm, dường như Quỳnh đã tìm thấy bến đỗ bình yên.

Tuy nhiên, những rạn nứt trong mối quan hệ của họ dần lộ ra khi Minh thường xuyên vắng nhà vì công việc và Quỳnh cảm thấy ngột ngạt trong cuộc sống hôn nhân thiếu sự đồng cảm. Những ký ức về Thanh Phương, người yêu cũ là một nhạc sĩ tài hoa, bắt đầu ùa về trong tâm trí cô như một thước phim quay chậm. Tình cảm của Quỳnh và Minh ngày càng rạn nứt khi những lời đồn vô căn cứ về mối quan hệ giữa Minh và đồng nghiệp Phù Dung nổ ra, đẩy Quỳnh đến bờ vực của sự hoài nghi và thất vọng.

Vở kịch đã khơi gợi một vấn đề nhức nhối trong xã hội hiện đại, nơi con người đến với nhau bằng những tính toán về lợi ích và nhu cầu thực dụng. Quỳnh chọn Minh vì cô đã chán mệt với những tháng ngày lo toan, mong muốn một cuộc sống ổn định về vật chất. Nhưng trong sự lựa chọn ấy, cô vô tình bỏ qua điều cốt lõi của tình yêu – sự rung cảm chân thành từ trái tim và những ước mơ, khát vọng sống thuở ban đầu.
Khi nhận ra sự cô đơn trong chính quyết định của mình, Quỳnh rơi vào vòng xoáy giằng xé giữa quá khứ và tương lai, và buộc phải đưa ra một lựa chọn định mệnh. Sự nghi ngờ về mối quan hệ của chồng và Phù Dung chỉ là một chất xúc tác, một cái cớ để Quỳnh dám đối diện với tiếng gọi sâu thẳm trong trái tim mình. Quyết định của cô có thể mạnh mẽ, nhưng nó không thể tránh khỏi việc gây tổn thương cho những người xung quanh và cả chính cô, để lại những vết sẹo âm ỉ của sự hối hận.
Thế nhưng, cuộc sống sau khi hôn nhân tan vỡ cũng không phải là một gam màu tươi sáng như Quỳnh từng hình dung. Cô lại một lần nữa đối mặt với những khắc nghiệt của cuộc đời, với bài toán cơm áo gạo tiền đè nặng lên những tâm hồn nghệ sĩ như cô và Phương.
Vở kịch gửi gắm một thông điệp ý nghĩa, ẩn chứa ngay trong tựa đề: Con người luôn hướng về phía trước, nhưng đôi khi hạnh phúc lại nằm ở những khoảnh khắc đẹp đẽ của ngày hôm qua. Tình yêu không chỉ nảy sinh từ những rung động ban đầu, mà còn được nuôi dưỡng bởi sự đồng điệu, thấu hiểu, sự nhẫn nại, hy sinh, những đánh đổi và cả những lo toan về cơm áo – những điều mà có lẽ chỉ khi trải qua những đắng cay, người ta mới thực sự thấu hiểu.
Đặc biệt, với vai trò mới là đạo diễn, “Chạy đến ngày hôm qua” là một dấu ấn đáng ghi nhận trong sự nghiệp của Công Hiển, thể hiện sự chỉn chu, tinh tế vốn là đặc trưng của sân khấu Hoàng Thái Thanh. Từng chi tiết nhỏ nhất trên sân khấu, từ bó hoa đến tấm poster, đều được lựa chọn cẩn thận, góp phần khắc họa không gian âm nhạc lãng mạn của câu chuyện.
Bố cục ánh sáng được thiết kế giàu cảm xúc, không chỉ làm nổi bật nội tâm nhân vật, mà còn tạo nên sự chuyển giao uyển chuyển giữa thực tại và hồi ức. Sức hút của vở kịch còn được bảo chứng bởi sự tham gia của những nghệ sĩ gạo cội như NSƯT Thành Hội và Ái Như.
Dàn diễn viên trẻ như NSƯT Kim Tuyến, Thúy Diễm, Trịnh Xuân Nhản, Ma Ran Đô… dù khá quen thuộc với phim ảnh, nhưng đã cho thấy sự nỗ lực và tâm huyết khi ‘chạm ngõ’ sân khấu. Lối thoại và diễn xuất của họ mang hơi thở của điện ảnh, chân thật, gần gũi với đời sống, truyền tải trọn vẹn cảm xúc của nhân vật. Vai Tú Quỳnh của Thúy Diễm là một thử thách không nhỏ khi phải thể hiện một nhân vật vừa đáng trách lại vừa đáng thương, khiến khán giả vừa giận lại vừa đồng cảm với những dằn vặt nội tâm của cô.
Cùng với các nghệ sĩ Hoài Nguyên, Phi Long, Bá Phong, Hoàng Uyên, Ánh Sao…, họ đã tạo nên một tác phẩm sân khấu mang đậm hơi thở của cuộc sống hiện đại. “Chạy đến ngày hôm qua” khơi gợi những suy ngẫm trong lòng người xem như là một lát cắt chân thực về những khát vọng, những lựa chọn và nuối tiếc trong hành trình kiếm tìm hạnh phúc của mỗi người.