Nghệ sĩ kỳ cựu Trần Bội Tư, 71 tuổi, đã trải qua một tình huống khó khăn khi bộ phim “Sân Khấu” của ông bị buộc phải rời rạp chiếu, dù chưa có cơ hội công chiếu chính thức. Bộ phim, là tâm huyết của ông sau 10 năm ấp ủ, đã tiêu tốn đến 372 tỷ đồng, chủ yếu từ tài sản của gia đình và sự hỗ trợ từ con trai ông.

“Sân Khấu” của Trần Bội Tư là một tác phẩm được đầu tư chỉn chu, từ thiết kế phục trang, nhà hát cổ được phục dựng tỉ lệ 1:1, cho đến những cảnh quay nguy hiểm mà ông lão 71 tuổi tự mình thực hiện gần 30 lần. Không dựa vào ngôi sao, không dùng “chiêu trò”, và không có một đồng tài trợ, bộ phim vẫn được chăm chút đến từng chi tiết.


Thế nhưng, khi phim chưa kịp công chiếu chính thức, nó đã bị “đá khỏi sân khấu” bởi những bộ phim ăn khách hơn, chen lấn lịch chiếu. Phía rạp chiếu chỉ đưa ra câu trả lời ngắn gọn trong bốn chữ: “lịch chiếu điều chỉnh”. Không một lời phàn nàn, Trần Bội Tư chỉ cúi đầu, mắt đỏ hoe, gửi lời xin lỗi đến khán giả: “Xin lỗi mọi người”.

Trần Bội Tư là biểu tượng của hài kịch Trung Quốc, với những ký ức không thể phai mờ trong lòng khán giả thế hệ 8X-9X. Khi trở lại màn ảnh rộng với “Sân Khấu”, bộ phim được ông ấp ủ từ vở kịch cùng tên, khán giả Việt đã quen thuộc với hình ảnh của ông qua những đĩa DVD phổ biến trong những năm 2000.


Dù bị “chèn ép” khỏi rạp chiếu, nhưng đến ngày 14/7, Trần Bội Tư đã âm thầm cho phim chiếu sớm thăm dò thị trường. Khán giả đã lấp kín rạp, IMAX phải mở thêm suất chiếu khẩn cấp. Sau ba ngày, phim đã thu về hơn 48 triệu NDT, và suất chiếu tăng gấp đôi. “Sân Khấu”, một bộ phim từng bị xem nhẹ, đã phản công thành công bằng chính giá trị và chất lượng của nó.


Câu chuyện của Trần Bội Tư không phải là một cuộc chiến thắng-thua, mà là biểu tượng của lòng tin và sự khiêm nhường. Sự cố bị ép rút khỏi rạp chỉ càng khiến người ta bước vào rạp đông hơn, để nghe một câu chuyện điện ảnh tử tế, của một nghệ sĩ chính trực dùng cả đời để theo đuổi lý tưởng.
