Cái chết của vận động viên bơi lội Mỹ Fran Crippen vào năm 2010 đã đặt ra câu hỏi nghiêm trọng về điều kiện an toàn cho các vận động viên bơi lội trong môi trường nước nóng. Crippen, người từng giành huy chương đồng tại giải vô địch thế giới 10km vào năm trước đó, đã tử vong sau khi hoàn thành hơn 8km trong cuộc đua tại UAE. Sự cố này không chỉ làm dấy lên lo ngại về an toàn cho vận động viên mà còn làm nổi bật sự cần thiết phải có các quy định chặt chẽ hơn về điều kiện thi đấu.

Không chỉ Crippen, nhiều vận động viên khác cũng đã trải qua những tai nạn đáng sợ và phải nhập viện do bị bỏng nặng trong các cuộc đua bơi lộ thiên trong điều kiện nước nóng. Crippen không còn là trường hợp duy nhất; nhiều vận động viên đã lên tiếng về việc họ phải chịu đựng các điều kiện không an toàn. Trước những sự cố này, FINA (Liên đoàn Bơi lội Quốc tế) đã ban hành quy định về nhiệt độ nước tối đa cho phép trong các cuộc đua bơi lộ thiên là 31 độ C. Tuy nhiên, nhiều chuyên gia và vận động viên cho rằng ngưỡng nhiệt độ này vẫn còn quá cao và có thể gây ra rủi ro sức khỏe nghiêm trọng.
Gần đây, tại giải vô địch thế giới môn bơi lộ thiên, vận động viên Marc-Antoine Olivier đã phải được đội cứu hộ kéo ra khỏi nước do không thể tiếp tục thi đấu. Trong cuộc đua 10km, có tới 19 trong số 81 vận động viên đã bỏ cuộc vì không thể chịu đựng được điều kiện nước nóng và không khí oi bức. Những người tham gia cuộc đua đã mô tả điều kiện thi đấu là một trong những điều kiện khó khăn nhất họ từng trải qua. Việc tổ chức các cuộc đua vào giữa trưa với nhiệt độ không khí trên 30 độ C và độ ẩm cao đã khiến tình hình trở nên tồi tệ hơn.
Tác giả Hagai Ashlagi, một vận động viên bơi lội và luật sư, đã lên tiếng chỉ trích quy định hiện hành của FINA về nhiệt độ nước tối đa. Ashlagi lập luận rằng quy định này không đảm bảo an toàn cho các vận động viên và cần có những điều chỉnh để bảo vệ sức khỏe và tính mạng của họ. Ashlagi cũng đề cập đến sự kiện mới của môn bơi lộ thiên, cuộc đua knockout 3km, nơi các vận động viên phải đối mặt với điều kiện nước nóng và không khí oi bức kéo dài. Sự kiện này đòi hỏi không chỉ kỹ năng bơi lội mà còn khả năng thích nghi và chiến thuật cao.
Trước những thách thức và rủi ro mà các vận động viên bơi lộ thiên đang phải đối mặt, Ashlagi kết luận rằng môn thể thao này cần có những quy định an toàn hơn. Các biện pháp cụ thể và hiệu quả cần được đưa ra để đảm bảo rằng không có vận động viên nào phải chịu đựng điều kiện thi đấu có hại cho sức khỏe. Khi những cuộc tranh luận về điều kiện an toàn tiếp tục diễn ra, cộng đồng bơi lội thế giới đang chờ đợi những thay đổi tích cực từ các cơ quan quản lý để đảm bảo một môi trường thi đấu an toàn và công bằng cho tất cả các vận động viên.
Như đã thấy, việc cân nhắc và áp dụng các quy định an toàn trong môn bơi lộ thiên không chỉ là vấn đề cấp thiết mà còn là bước đi cần thiết để phát triển môn thể thao này một cách bền vững. Những thay đổi cần thiết trong quy định và quản lý sẽ giúp bảo vệ các vận động viên và duy trì tính cạnh tranh lành mạnh trong môn bơi lộ thiên. Thông qua sự quan tâm và chỉ trích mang tính xây dựng từ cộng đồng, hy vọng rằng môn bơi lộ thiên sẽ trở thành một môn thể thao an toàn và thịnh vượng.